Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Thơ Trăng khuya Nụ Đào Nơi cũ

    TRĂNG KHUYA
Ngoài trời bát ngát ánh trăng ngân
Thấp thoáng bên song nguyệt ghé gần
Xào xạc lá rung vang tiếng nhạc
Hòa cùng tha thiết giọng thơ ngâm
                        Vũ Đức Vân

          NỤ ĐÀO
Thấp thoáng vườn ai điểm nụ đào
Chờ Xuân tâm động khẽ nghiêng chao
Gió nồm nhè nhẹ ru mành liễu
Thi hứng trong lòng bỗng vút cao
                               Vũ Đức Vân


            NƠI CŨ
Ngồi lại một mình tấm ghế xưa
Mưa phun gió quét nửa băng thừa
Chẳng còn hơi ấm , lời nồng cháy
Hoài cảm : dạ tằm thấy ngẩn ngơ
                       Vũ Đức Vân

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Đàn ông



Trên đời nếu chẳng có đàn ông
Phận gái lấy chi để kết chồng
Chắc hẳn nguồn thương thôi cháy bỏng
Đâu ra "Bống quý " để ôm bồng
Dù ngàn vẻ đẹp ai thèm ngắm
Dẫu vạn đồ ngon tự ngó trông
Như thế còn đâu là hạnh phúc
Hỏi rằng nam giới có cần không
                           2/2014

Phút Thiêng



      Nhìn em đứng tủm tỉm cười
Mà sao anh thấy đất trời đảo chao
      Thoáng trông phơn phớt sắc đào
Men say như đã thấm vào con tim
      Sau dù :" đáy bể mò kim "
Cả đời anh quyết cố tìm chẳng thôi
      Đinh ninh xin hứa một lời
Tấc lòng đã có đất trời chứng minh
                      3/2014

Tạ Từ

 

       Em đưa Anh chén rượu đào
Đổ đi không nỡ uống vào thì say
      Thôi giờ xin để lại đây
Hai ta coi một chút này của chung
      Đến khi chẳng được trùng phùng
Thì anh uống nốt cho nồng nhớ thương
                           3/2014