Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Thơ Trăng khuya Nụ Đào Nơi cũ

    TRĂNG KHUYA
Ngoài trời bát ngát ánh trăng ngân
Thấp thoáng bên song nguyệt ghé gần
Xào xạc lá rung vang tiếng nhạc
Hòa cùng tha thiết giọng thơ ngâm
                        Vũ Đức Vân

          NỤ ĐÀO
Thấp thoáng vườn ai điểm nụ đào
Chờ Xuân tâm động khẽ nghiêng chao
Gió nồm nhè nhẹ ru mành liễu
Thi hứng trong lòng bỗng vút cao
                               Vũ Đức Vân


            NƠI CŨ
Ngồi lại một mình tấm ghế xưa
Mưa phun gió quét nửa băng thừa
Chẳng còn hơi ấm , lời nồng cháy
Hoài cảm : dạ tằm thấy ngẩn ngơ
                       Vũ Đức Vân